Hòa Thân trong lịch sử nổi tiếng là một
tham quan với tài sản không kém quốc khố Đại Thanh là mấy. Hiển nhiên, vua Càn
Long không thể không biết điều này.
Nhắc đến
Hòa Thân là nhắc đến biệt hiệu "Tham quan bậc nhất trong lịch sử Trung
Quốc". Số của cải mà Hòa Thân đã tham ô, nhận hối lộ nhiều vô kể.
Sở dĩ Hòa
Thân có thể vươn lên đỉnh cao của quyền lực rồi làm mưa làm gió như vậy là nhờ
sự sủng ái đặc biệt của Hoàng đế Trung Hoa khi đó là Càn Long.
Đối với
Càn Long, Hòa Thân quan trọng đến mức ngày nào không gặp được Hòa Thân là Càn
Long không chịu được.
Dưới đây
là 7 lý do khiến Càn Long không thể xa rời Hòa Thân, cũng là lý do khiến Càn
Long không thể hạ lệnh giết gian thần này.
1. Giỏi
làm thơ
Khi còn đi
học Hòa Thân vô cùng chăm chỉ và được coi là một nhân tài. Càn Long cả đời yêu
thích thơ phú, Hòa Thân thì thuộc lòng từng câu chữ, ý thơ hay thói quen dùng
điển tích điển cố, cách gieo vần của Càn Long.
Để có thể
tung hứng với Càn Long, Hòa Thân cũng bỏ công sức học thơ và làm thơ nên khả
năng thơ phú của ông ta cũng là thiên hạ hiếm có.
Tiền Vịnh
Tằng cùng thời với Hòa Thân từng đánh giá rằng: “Thơ của Hòa Thân gieo vần rất
tuyệt, rất thông thơ luật.
Thơ của
Hòa Thân rất hợp với sở thích của Càn Long, Càn Long đọc xong không thích mới
lạ, rất nhiều phen tức cảnh làm thơ đã cứu mạng Hòa Thân".
2.
Tướng mạo xuất chúng
Đương
thời, Hòa Thân có danh hiệu là đệ nhất tuấn nam Mãn Châu.
Tiêu chuẩn
dùng người thân cận của Càn Long là: hoạt bát nhanh nhẹn, thông minh lão luyện,
tướng mạo tuấn tú, trẻ trung xinh đẹp. Người mà có tướng mạo xấu xí khó lòng
được Càn Long trọng dụng.
Dung mạo
của Hòa Thân
Ví dụ
như Kỉ Hiểu Lam, tuy là bậc đại tài nhưng vì tướng mạo xấu xí nên khó được Càn
Long trọng dụng và được làm trọng thần, sủng thần bên cạnh, nên chỉ có thể dựa
vào văn tự lập thân và an phận làm từ thần cho Càn Long.
3. Xuất
thân cao quý, làm việc nhanh nhẹn
Dù có nói
thế nào thì Hòa Thân vẫn xuất thân từ Chính Hồng Kì, Mãn Châu. Đây chính là
điều kiện cơ sở lớn nhất khiến ông ta được sủng ái.
Trong các
văn võ bá quan trong triều đương nhiên hoàng thượng phải yêu người Mãn nhất chứ
không phải là người Hán, hơn nữa Hoà Thân lại thông minh hoạt bát.
Tiết Phúc
Thành trong “Dung am bút kí" ghi rằng: Có một lần Càn Long đi tuần thú,
khi chuẩn bị khởi hành không tìm thấy cái lọng vàng đâu.
Càn Long
vô cùng tức giận, bọn thuộc hạ sợ gần chết vì có thể sẽ bị tội chém đầu, ai
cũng không dám trả lời.
Đúng lúc
đó Hòa Thân đáp: “Tâu Hoàng thượng, người nào quản việc này người đó chịu trách
nhiệm”.
Càn Long
thấy một thanh niên tuổi còn rất trẻ nhưng lại đối đáp rất lưu loát nên đã bắt
đầu chú ý đến anh ta.
4. Có
tài quản lý tài chính
Trước nội
vụ phủ thường xuyên thu không đủ chi. Sau khi Hòa Thân nhậm chức tổng quản, nội
vụ phủ đã dư giả.
Ông ta
không chỉ giỏi đánh sưu cao thuế nặng với các phú thương buôn bán lớn, các cơ
sở sản xuất muối, những đại sứ ở biên ải hay các chính quyền địa phương các
tỉnh, mà ông ta còn chủ trương thực hiện chính sách “Nghị tội ngân” (luận tội
phạt tiền) tại triều.
Tiền phạt
của các quan viên từ các tỉnh ngày càng nhiều, trở thành một nguồn tài chính
lớn chảy vào kim khố của hoàng đế, đáp ứng đầy đủ mọi nhu cầu của cuộc sống xa
hoa dâm đãng, thích khoe khoang phô trương của Càn Long, về điều này ông ta
được vua vô cùng tán dương.
5. Có
tài ngoại giao
Hòa Thân
từng nhiều lần phụ trách tiếp sứ thần Triều Tiên, Anh... Trong “Thanh đại danh
nhân truyện lược” có ghi rằng:
Vào năm
1792 năm thứ 57 Càn Long, sứ thần nước Anh đã bình luận: Ông ta là người
"luôn giữ thân phận tôn nghiêm của mình”, “thái độ hòa nhã dễ gần, nhìn
nhận vấn đề rất sắc bén sâu sắc, không hổ là một chính trị gia lão luyện”.
6.
Tướng mạo giống tình nhân đã mất của vua
Theo ghi
chép của sử sách, khi còn là Bảo Thân Vương, Càn Long từng gặp tiếng sét ái
tình với Mã Giai Thị, một ái phi được Ung Chính hoàng đế sủng ái. Bảo Thân
Vương thường nhân lúc không có ai thì chọc ghẹo nàng.
Một hôm Mã
Giai Thị vô tình va phải chân mày của Bảo Thân Vương thì bị Hoàng hậu Nữu Hộ
Lộc thị nhìn thấy. Hoàng hậu cho rằng nàng dám chòng ghẹo cả hoàng tử, hạ lệnh
giam vào Nguyệt Hoa môn ép phải chết.
Bảo Thân
Vương biết chuyện chạy đến Nguyệt Hoa môn thì thân thể nàng đã lạnh. Bảo Thân
Vương nước mắt giàn giụa khóc lớn: “Ta đã hại chết nàng rồi”!
Nói rồi
cắn nát ngón tay của mình cho máu nhỏ lên cổ nàng và nói: "Kiếp này ta đã
không cứu nổi nàng, kiếp sau dùng nốt ruồi son nhận ra nhau”. Tự nhiên hai hàng
nước mắt của nàng ứ ra rồi mới "đi".
Sau khi
Bảo Thân Vương đăng cơ, chuyện này dần dần quên lãng. Nhưng nhìn thấy Hòa Thân
dung mạo rất giống Mã Giai Thị trên cổ lại có nốt ruồi son, thế là Hòa Thân
được Càn Long coi như Mã Giai Thị tái thế.
7. Tài
xu nịnh hơn người
Hòa Thân
có tài xu nịnh, được vua Càn Long đặc biệt sủng ái (Ảnh minh họa)
Tương
truyền, có lần Càn Long hỏi Hoà Thân: "Khanh là trung thần hay gian
thần".
Hoà Thân
đáp: "Thần không phải trung thần, cũng không phải gian thần. Thần là nịnh
thần".
Vua Càn Long
hỏi tại sao, Hoà Thân lại tiếp tục đáp: "Trung thần rồi cũng sẽ bị giết.
Gian thần càng bị giết. Chỉ có nịnh thần là sống lâu nhất"!
Vào những
năm cuối đời, Càn Long càng ngày càng không thích nghe những lời trung thần,
thích đao to búa lớn, khoác loác khoe khoang là thập toàn lão gia, cho rằng
mình có thể sánh ngang với tổ phụ Khang Hy.
Hòa Thân
thì hàng ngày vẫn dùng những lời đó để mê hoặc Càn Long, luôn luôn làm cho Càn
Long hả hê sung sướng.
Nguyên
nhân thực sự khiến Càn Long không giết Hòa Thân là gì?
Trong suốt
cuộc đời làm vua Càn Long không hề hạ lệnh giết Hoà Thân dù biết hắn tội ác tày
đình. Phải đợi đến khi Gia Khánh lên ngôi mới ban lệnh xử tử.
Có quan
điểm cho rằng Càn Long để cho Hòa Thân vơ vét của cải sau cùng làm một mẻ thu
tiền về quốc khố. Mặt khác, để cho con trai mình Gia Khánh lên ngôi vua hạ lệnh
tịch thu của cải, ép Hòa Thân tự sát gây thanh thế, củng cố ngai vàng.
Có quan
điểm lại cho rằng Hòa Thân cũng chỉ là con cờ trong tay Càn Long. Khi hết giá
trị lợi dụng, Càn Long cũng không ra tay giết Hòa Thân mà để con mình giết,
tránh tổn hại danh tiếng.
* Tổng
hợp từ nhiều nguồn
Theo Tri Thuc Tre
0 nhận xét:
Đăng nhận xét