Đời
con cháu các gia đình giàu có người Do Thái cũng thường biết quản lý tài sản
như thế hệ cha ông (Ảnh: Internet).
Ở Việt Nam, Trung Quốc, đa số những gia đình hay gia tộc giàu có
thường khó giữ được của cải trong đời con cháu, nhiều trường hợp chỉ đến đời
con đã bại sản. Tuy nhiên điều này hiếm khi xảy ra với gia đình người Do Thái,
nhiều gia đình Do Thái có lịch sử giàu có hàng trăm năm, chúng ta học được gì
từ họ?
Trong 200 người nổi tiếng ảnh hưởng nhất tại Mỹ thì một nửa số
người là người Do Thái; trong số giáo sư đại học ở Mỹ thì người Do Thái chiếm
1/3; trong số Luật sư ở Mỹ thì người Do Thái chiếm 1/4; trong số nhà văn, nhà
biên kịch, nhạc sĩ hàng đầu ở Mỹ có 60% là người Do Thái; một nửa số doanh nhân
giàu nhất thế giới là người Do Thái; có 1/3 số triệu phú Mỹ là người Do Thái;
trong 40 người giàu nhất nước Mỹ theo xếp hạng của Forbes có 18 người Do Thái;
có 10 Nghị sĩ Thượng viện và 27 Nghị sĩ Hạ viện Mỹ là người Do Thái.
Giàu hơn 300 năm nhờ khoa học về quản lý tài
sản
Người xưa có câu: Giàu không quá ba đời. Nhưng nếu quan sát
người Do Thái có thể thấy rất nhiều gia tộc giàu có 200 – 300 năm, nguyên nhân
chủ yếu là do người Do Thái có ý thức cao trong việc giáo dục con cháu về của
cải và quan niệm về tiền bạc.
Dân số Do Thái chiếm 0,3% toàn thế giới, nhưng theo thống kê của
Fortune, trong số người siêu giàu trên thế giới thì có 1/4 – 1/5 là người Do
Thái.
Ví dụ như Warren Buffett – người sáng lập Quỹ Quantum George
Soros, Alan Greenspan – cựu Chủ tịch Cục Dự trữ Liên bang Mỹ, Paul Allen – đồng
sáng lập Microsoft, Warner – người sáng lập Warner Bros, Reuters – người sáng
lập Reuters, ông trùm dầu mỏ Mỹ Rockefeller… đều là người Do Thái. Thái độ của
người Do Thái đối với tiền bạc rất rõ ràng. Văn hóa thừa kế của cải dựa vào
“Pháp điển Do Thái” (Jewish Talmud). Gia tộc Rockefeller, biểu tượng của chủ
nghĩa tư bản Mỹ là mô hình mẫu của việc áp dụng “Pháp điển Do Thái”.
Nhờ đọc cuốn sách kinh điển này, người Do Thái có quan niệm và
phương pháp quản lý tiền từ khi còn nhỏ, từ đó có “kháng thể miễn dịch” đối với
căn bệnh hống hách thường thấy của những kẻ giàu có tại nhiều nơi trên thế
giới. Ngoài giáo dục quan niệm về của cải, người Do Thái còn dùng những “khế
ước” tốt nhất của họ để vận dụng vào việc ủy thác quản lý tài sản, việc ủy thác
tài sản cho người thân, người trong gia tộc được thực hiện thông qua những quy
tắc kỹ lưỡng, những người càng xuất sắc thì càng được hưởng nhiều hơn.
Ví dụ, vào được đại học thì được bao nhiêu tiền; lấy vợ sinh
con, lập nghiệp thì được bao nhiêu tiền. Chiều ngược lại, những người ham hưởng
thụ chơi bời sẽ không nhận được đồng nào, vì thế của cải không dễ dàng bị những
đứa con cháu xấu xa phá hoại mà luôn dành cho những ai có nhiều triển vọng. Dĩ
nhiên ở đây không có ý khẳng định của cải hoàn toàn được đảm bảo trong thế hệ
con cháu, chỉ có ý nghĩa là chuyện này rất khó xảy ra.
Ông Myers, giáo sư Tâm lý tại Đại học Hamburg (Đức) chỉ ra, các
bậc cha mẹ ngày nay nên dạy con 3 vấn đề quan trọng trong quản lý tài sản: khả năng sử dụng tiền đúng đắn, khả năng làm chủ dục vọng về vật
chất, khả năng hiểu tiền bạc không phải là tất cả.
Trước đây thường nhờ sống khổ hạnh và tiết kiệm để được giàu có;
hiện nay để trẻ hiểu “giàu có thật sự”, cha mẹ cần bồi dưỡng cho trẻ quan niệm
đúng đắn về tiền bạc trên cơ sở sự thỏa mãn về tâm hồn. Nền tảng của điều này
là khả năng tự chịu trách nhiệm, khả năng giải quyết vấn đề. Đây mới là những
tài sản quý giá nhất.
1. Quản lý tiền bạc: Không biết chi tiêu sẽ bị
bội chi
Từ khi vào lớp sáu, mỗi khi bước vào năm mới âm lịch là Erica
lại được cha mẹ cho một khoản tiền mừng tuổi, số tiền này sẽ là tiền chi tiêu
vặt của cả năm (mua quần áo, máy tính xách tay, văn phòng phẩm, quà tặng sinh
nhật bạn bè và những người thân yêu, quà tặng Giáng sinh…).
“Nếu không tính toán cẩn thận trong chi tiêu, số tiền sẽ nhanh
chóng bay đi hết”, Erica nói. Vì thế khi lên trung học là cô đã hình thành
nguyên tắc chi tiêu rất tốt, cô đưa ra 3 yêu cầu cho em mình: “Không mua đồ chơi, thứ đã có thì không mua, thứ sau này không dùng
đến thì không mua”. Đây cũng là nguyên tắc cô áp dụng cho bản thân.
Dạy cho con có tầm nhìn về kế hoạch chi tiêu trong cả năm là
điểm mấu chốt trong phương pháp chỉ dạy con của cha mẹ Erica. Cô Erica là con
gái của ông Trương Huân Minh (Zhang Xuming) – Giám đốc cấp cao Công ty chế tạo
chất bán dẫn Đài Loan TSMC, còn mẹ cô là bà Chu Gia Minh (Zhu Jiaming) – Hiệu
trưởng Trường châu Á – Thái Bình Dương của Mỹ ở Tân Trúc. Có thể nói, nếu xét
từ năng lực kinh tế gia đình thì họ không cần phải để con cái suy nghĩ nhiều về
chuyện tiền bạc.
Nhưng cha mẹ của Erica hiểu, phải dạy con cách quản lý tài sản
và khả năng đề kháng với “bệnh nhà giàu”. Cách làm của họ rất giống với đề xuất
của ông Myers, giáo sư Tâm lý tại Đại học Hamburg (Đức).
Ông Myers cho rằng, năng lực đầu tiên (khả năng sử dụng tiền
đúng đắn) cần hình thành từ năm 3 – 4 tuổi, cho con cái quản lý tiền chi tiêu
vặt để chúng hiểu mối liên hệ giữa tiền và mức độ của cải vật chất. “Nhiều trẻ thường dễ dàng có được những thứ đắt tiền nhưng không
biết phải dùng bao nhiêu tiền mới mua được; chúng chỉ biết nhận mà không biết
cái giá phía sau là như thế nào”.
2. Làm chủ dục vọng
Thứ đến là phải dạy trẻ học cách làm chủ dục vọng. Ông Myers cho
rằng, vấn đề quan trọng nhất là phải làm chủ dục vọng của mình, học cách kiềm
chế dục vọng. “Trong điều kiện có hạn, đừng ngại để cho chúng
thỏa mãn dục vọng của chúng, để chúng cảm nhận được hậu quả của việc không biết
kiểm soát dục vọng bản thân”. Ví dụ khi con cái kiểm soát bản
thân không được, chúng mua những thứ mà sau đó nhanh chóng không dùng đến,
chúng sẽ hối hận khi không còn tiền để mua thứ chúng cần. Vì đây là quyết định
của chúng nên chúng phải chịu trách nhiệm. Cha mẹ không thể thay con gánh chịu
hậu quả do con gây ra.
3. Nhận biết giới hạn của tiền bạc
Giúp trẻ hiểu được giới hạn của tiền bạc là một phần không thể
thiếu trong giáo dục về của cải. Khi mới tiếp xúc với tiền, có thể trẻ sẽ “đề
giá” cho mọi thứ một cách ngây thơ, lúc này hãy dạy cho trẻ có những thứ không
thể dùng tiền để tính được. Ví dụ nếu cha mẹ đi làm cuối tuần có thể kiếm được
nhiều tiền, nhưng vì yêu con, vì muốn gia đình có ngày nghỉ đầm ấm, có thời
gian mọi người vui vẻ quây quần bên nhau còn quan trọng hơn tiền bạc… Có thể
qua nhiều cách để chỉ cho con trẻ hiểu rằng tiền bạc không phải là mục tiêu
hoặc tiêu chuẩn duy nhất. Khi quan niệm giá trị của trẻ càng đa dạng thì trẻ
càng cảm nhận rõ tiền bạc không thể trở thành mục tiêu duy nhất chúng hướng
tới.
Nhiều gia đình giàu có nhấn mạnh hãy để cho trẻ tham gia các
hoạt động công ích xã hội để trẻ mở rộng hiểu biết về thế giới xung quanh; cho
trẻ làm quen với những trẻ thuộc những tầng lớp khác nhau trong xã hội để trẻ
nhận ra được những khó khăn của người khác, từ đó hiểu được sự may mắn của
mình, từ việc phục vụ người khác mà hiểu được ý nghĩa của cuộc sống.
Tại Mỹ, nhiều người thường đặt ra “ngày không chi tiêu” để mọi
người tự nhắc nhở không cần chi tiêu vẫn có thể hạnh phúc. Đây cũng là một cách
giáo dục quan niệm về của cải. Cùng với việc dạy trẻ quan niệm đúng đắn về tiền
bạc, cha mẹ cũng phải làm gương cho con, “vì giáo dục chỉ có thể đạt
hiệu quả cao khi lời nói đi đôi với việc làm”, nhà tâm lý Myers cho
biết.
Theo SecretChina
Tinh Vệ biên dịch
0 nhận xét:
Đăng nhận xét