Cộng hòa Singapore (tiếng Hán: 新加坡共和国, Pinyin: Xīnjiāpō Gònghéguó, tức là Tân Gia Pha (người Việt hay đọc là Tân Gia Ba) Cộng Hòa Quốc; tiếng Mã Lai: Republik Singapura; tiếng Tamil: சிங்கப்பூர் குடியரசு Ciŋakappūr Kudiyarasu), là quốc gia nhỏ nhất của Đông Nam Á, nằm phía nam của bán đảo Malaysia, phía nam bang Johor của Malaysia và phía bắc đảo Riau của Indonesia. Singapore nằm cách xích đạo chỉ 137 km về hướng bắc.
Singapore từng là một làng cá của người Mã Lai khi nó bị chiếm làm thuộc địa
của Anh vào thế kỷ 19. Sau đó, quân đội Nhật chiếm đóng Singapore trong Thế
chiến thứ hai, và sau nữa nước này là một phần trong sự liên kết tạo thành Liên
bang Mã Lai.
Khi Singapore giành được độc lập, với rất ít tài nguyên thiên nhiên, đây
là một nước không ổn định về chính trị xã hội và không phát triển về kinh tế.
Đầu tư nước ngoài và sự công nghiệp hóa do nhà nước chỉ đạo đã tạo ra một nền
kinh tế dựa chủ yếu trên xuất khẩu hàng điện tử và gia công.
Hơn 90% dân cư Singapore sống trong các khu nhà xây dựng sẵn của Ban Phát triển
Nhà ở và gần một nửa dân cư sử dụng phương tiện giao thông công cộng hàng ngày.
Chính nhờ các phương tiện giao thông công cộng này cùng với sự chủ động của
chính phủ trong các vấn đề môi trường đã làm cho sự ô nhiễm môi trường ở
Singapore chỉ còn lại ở vùng công nghiệp nặng ở đảo Jurong.
Theo hiến pháp, Singapore là một nước dân chủ đại nghị. Ban đầu, Singapore theo
thể chế xã hội chủ nghĩa dân chủ sau khi độc lập, sử dụng một hệ thống kinh tế
phúc lợi. Tuy nhiên sau đó chính phủ Singapore đã nghiêng dần về phía cánh hữu.
Hiện nay, Singapore đang phải đối mặt với những chỉ trích về suy giảm dân chủ
do hệ thống độc đảng và đã thu hút nhiều tranh cãi về chính sách.
Lịch sử
Tên Singapore xuất
phát từ Singapura trong tiếng Malaysia (hay tiếng Malay), vốn được lấy từ nguồn
gốc của chữ Phạn là singa (sư tử) và pura (thành phố). Từ đó Singapore được
biết với cái tên Thành phố Sư Tử. Tên gọi này bắt nguồn từ một vị hoàng tử tên là
Sang Nila Utama. Theo truyền thuyết, vị hoàng tử này nhìn thấy một con sư tử là
sinh vật sống đầu tiên trên hòn đảo và do đó đặt tên cho hòn đảo là Thành phố
Sư Tử (Singapura).[1]
Những bằng chứng đầu tiên về sự tồn tại của hòn đảo được tìm thấy trong những
văn bản của Trung Quốc từ thế kỉ thứ 3. Hòn đảo là nơi chiếm đóng của đế chế
Sumatran Srivijaya và khởi đầu có tên theo tiếng Java là Temasek.
Temasek phát triển thành một thành phố thương mại thịnh vượng nhưng sau đó dần
dần suy tàn. Từ thế kỷ 16 đến đầu thế kỷ 19, Singapore là một phần của Vương
quốc Johor.
Năm 1819, ông Thomas Stamford Raffles, một viên chức của công ty East India
(của Anh), đã kí một thỏa thuận với vua của Johor. Ông đồng thời thiết lập
Singapore trở thành một trạm thông thương buôn bán và nơi định cư, sau này đã
nhanh chóng phát triển và thu hút sự di dân từ nhiều chủng tộc khác nhau.
Singapore sau đó đã trở thành thuộc địa của Anh năm 1867. Sau một chuỗi các
hoạt động mở mang lãnh thổ, Đế quốc Anh nhanh chóng đưa Singapore trở thành một
trung tâm tập trung và phân phối dựa vào vị trị rất quan trọng của nó trên con
đường biển nối giữa châu Âu và Trung Quốc.
Trong Thế chiến thứ hai, quân đội Đế quốc Nhật xâm chiếm Malaya và những vùng
lân cận trong Cuộc chiến Malaya, lên đến cực điểm tại Cuộc chiến Singapore.
Quân Anh không được chuẩn bị và nhanh chóng thất thủ mặc dù có lực lượng đông
hơn. Anh giao nộp Singapore cho quân Nhật vào ngày 15 tháng 2 năm 1942.
Người Nhật đổi tên Singapore sang tiếng Nhật thành Syonan-to, nghĩa là
"Ánh sáng Miền Nam", và chiếm đóng nó cho đến khi quân Anh trở lại
chiếm hòn đảo một tháng sau sự đầu hàng của Nhật vào tháng 9 năm 1945.
Singapore trở thành một nhà nước tự chủ năm 1959 với người đứng đầu nhà nước
đầu tiên là Yusof bin Ishak và thủ tướng đầu tiên là Lý Quang Diệu sau cuộc bầu
cử năm 1959. Cuộc trưng cầu dân ý về việc sát nhập Singapore vào Liên bang Mã
Lai đã đạt được năm 1962, đưa Singapore trở thành một thành viên của liên bang
Mã Lai cùng với Malaya, Sabah và Sarawak như là một bang có quyền tự trị vào
tháng 9 năm 1963.
Singapore bị tách ra khỏi liên bang vào ngày 7 tháng 8 năm 1965 sau những bất
đồng quan điểm chính trị chính phủ của bang và hội đồng liên bang tại Kuala
Lumpur. Singapore được độc lập 2 ngày sau đó, vào ngày 9 tháng 8 năm 1965, sau
này đã trở thành ngày Quốc khánh của Singapore. Malaysia là nước đầu tiên công
nhận nền độc lập của Singapore.[2]
Độc lập đồng nghĩa với tự túc, Singapore đã phải đối mặt với nhiều khó khăn
trong giai đoạn này, bao gồm nạn thất nghiệp, thiếu nhà ở, đất đai và tài
nguyên thiên nhiên như dầu mỏ. Với sự hỗ trợ của Hoa Kỳ và Đồng Minh, trong
nhiệm kỳ của mình từ năm 1959 đến 1990, Thủ tướng Lý Quang Diệu đã từng bước
kiềm chế thất nghiệp, lạm phát, tăng mức sống và thực hiện một chương trình nhà
ở công cộng với quy mô lớn.
Các cơ sở hạ tầng kinh tế của đất nước được phát triển, mối đe dọa của căng
thẳng chủng tộc được loại bỏ và một hệ thống phòng vệ quốc gia được thiết lập.
Singapore từ một nước đang phát triển trở thành một nước phát triển vào cuối
thế kỷ 20.[3]
Năm 1990, Goh Chok Tong kế nhiệm chức thủ tướng, đối mặt với nhiều khó khăn bao
gồm ảnh hưởng kinh tế từ cuộc khủng hoảng tài chính Đông Á năm 1997, sự lan
tràn của SARS năm 2003 cũng như những đe dọa khủng bố từ Jemaah Islamiah, hậu
11 tháng 9 và các vụ đánh bom ở Bali. Năm 2004, Lý Hiển Long, con trai cả của
Lý Quang Diệu, trở thành thủ tướng thứ ba.[4]
Địa lý
Singapore là một hòn
đảo có hình dạng một viên kim cương bao quanh bởi nhiều đảo nhỏ khác. Có hai
con đường nối giữa Singapore và bang Juhor của Malaysia — một con đường nhân
tạo có tên Đường nối Johor-Singapor ở phía Bắc, băng qua eo biển Tebrau và chỗ
nối thứ hai Tuas, một cầu phía Tây nối với Juhor. Đảo Jurong, Pulau Tekong, Pulau
Ubin và Sentosa là những đảo lớn nhất của Singapore, ngoài ra còn có nhiều đảo
nhỏ khác. Vị trí cao nhất của Singapore là đồi Bukit Timah với độ cao 166 m.
Vùng thành thị trước đây chỉ tập trung ở khu vực phía Bắc Singapore bao quanh
sông Singapore, hiện nay là trung tâm buôn bán của Singapore, trong khi đó
những vùng còn lại rừng nhiệt đới ẩm hoặc dùng cho nông nghiệp. Từ thập niên
1960, chính phủ đã xây dựng nhiều đô thị mới ở những vùng xa, tạo nên một
Singapore với nhà cửa san sát ở khắp mọi miền, mặc dù Khu vực Trung tâm vẫn là
nơi hưng thịnh nhất.
Ủy ban Quy hoạch Đô thị là một ban của chính phủ chuyên về các hoạt động quy
hoạch đô thị với nhiệm vụ là sử dụng và phân phối đất hiệu quả cũng như điều
phối giao thông. Ban đã đưa ra quy hoạch chi tiết cho việc sử dụng đất ở 55 khu
vực.
Singapore đã mở mang lãnh thổ bằng đất lấy từ những ngọn đồi, đáy biển và những
nước lân cận. Nhờ đó, diện tích đất của Singapore đã tăng từ 581,5 km² ở thập
niên 1960 lên 697,25 km² ngày nay (xấp xỉ diện tích huyện Cần Giờ (thành phố Hồ
Chí Minh)), và có thể sẽ tăng thêm 100 km² nữa đến năm 2030.
Singapore có khí hậu nhiệt đới ẩm với các mùa không phân biệt rõ rệt. Đặc điểm
của loại khí hậu này là nhiệt độ và áp suất ổn định, độ ẩm cao và mưa nhiều.
Nhiệt độ thay đổi trong khoảng 22°C đến 34 °C (72°–93°F). Trung bình, độ ẩm
tương đối khoảng 90% vào buổi sáng và 60% vào buổi chiều. Trong những trận mưa
lớn kéo dài, độ ẩm tương đối thường đạt 100%. Nhiệt độ cao nhất và thấp nhất đã
từng xuất hiện là 18,4 °C (65,1 °F) và 37,8 °C (100,0 °F).
Sự đô thị hóa đã làm biến mất nhiều cánh rừng mưa nhiệt đới một thời, hiện nay
chỉ còn lại một trong số chúng là Khu Bảo tồn Thiên nhiên Bukit Timah. Tuy
nhiên, nhiều công viên đã được gìn giữ với sự can thiệp của con người, ví dụ
như Vườn Thực vật Quốc gia. Không có nước ngọt từ sông và hồ, nguồn cung cấp
nước chủ yếu của Singapore là từ những trận mưa rào được giữ lại trong những hồ
chứa hoặc lưu vực sông.
Mưa rào cung cấp khoảng 50% lượng nước, phần còn lại được nhập khẩu từ Malaysia
hoặc lấy từ nước tái chế - một loại nước có được sau quá trình khử muối. Nhiều
nhà máy sản xuất nước tái chế đang được đề xuất và xây dựng nhằm giảm bớt sự
phụ thuộc vào việc nhập khẩu.
Chính trị và chính phủ
* Ngày quốc khánh: 9
tháng 8
* Tổng thống: Sellapan Ramanathan, nhậm chức ngày 1 tháng 9
năm 1999, nhiệm kỳ 6 năm
* Thủ tướng: Lý Hiển Long (Lee Hsien Loong), nhậm chức ngày
12 tháng 8 năm 2004
* Phó Thủ tướng: Tiêu Chí Hiền, từ tháng 3 năm 2009 đến nay
* Chủ tịch Quốc hội: Abdullah Tarmugi, nhậm chức ngày 26
tháng 3 năm 2002
* Thể chế nhà nước: chế độ cộng hòa
* Chính trị: Singapore theo chế độ đa đảng. Từ khi giành độc
lập đến nay, Đảng Hành động Nhân dân (People's Action Party) liên tục cầm
quyền, do các đảng đối lập luôn bị kiện đến phá sản. Lý Quang Diệu là cựu Tổng
thư ký của đảng và từ tháng 12 năm 1992 đến nay Tổng thư ký Đảng là Goh Chok
Tong. Chủ tịch đảng hiện nay là Tony Tan.
Quốc kỳ
Quốc kỳ của Singapore
gồm 2 phần: nửa ở trên màu đỏ và nửa dưới màu trắng. Ngoài ra, ở nửa trên còn
có thêm hình trăng lưỡi liềm và 5 ngôi sao. Mỗi một màu, một hình ảnh đều có ý
nghĩa riêng của nó. Màu đỏ trên lá cờ Singapore tượng trưng cho mối tình anh em
giữa người với người, giữa các dân tộc trên thế giới, và sự bình đẳng của con
người.
Còn một cách hiểu khác đó là vì Singapore là một nước đa dân tộc (gồm
Trung Quốc, Malaysia, Ấn Độ,... ) nên có thể hiểu màu đỏ này theo nhiều mặt: sự
can đảm và dũng cảm của những người Malaysia, sự may mắn của những người Trung
Quốc. Màu trắng là biểu tượng của sự trong sạch và tinh khôi vĩnh viễn, không
nhơ bẩn. Trăng lưỡi liềm có nghĩa biểu trưng cho 1 quốc gia trẻ còn đang trên
đường phát triển. Năm ngôi sao nhỏ gần mặt trăng tượng trưng cho năm lý tưởng
của quốc gia Singapore: dân chủ, sự bình đẳng, hòa bình, phát triển và công
bằng.
Kinh tế
Singapore hầu như không có tài nguyên, nguyên liệu đều phải nhập từ bên ngoài.
Singapore chỉ có ít than, chì, nham thạch, đất sét; không có nước ngọt; đất
canh tác hẹp, chủ yếu để trồng cao su, dừa, rau và cây ăn quả, do vậy nông nghiệp
không phát triển, hàng năm phải nhập lương thực, thực phẩm để đáp ứng nhu cầu ở
trong nước.
Singapore có cơ sở hạ tầng và một số ngành công nghiệp phát triển cao
hàng đầu châu Á và thế giới như: cảng biển, công nghiệp đóng và sửa chữa tàu,
công nghiệp lọc dầu, chế biến và lắp ráp máy móc tinh vi. Singapore là nước
hàng đầu về sản xuất ổ đĩa máy tính điện tử và hàng bán dẫn. Singapore còn là
trung tâm lọc dầu và vận chuyển quá cảnh hàng đầu ở châu Á.
Nền kinh tế Singapore chủ yếu dựa vào buôn bán và dịch vụ (chiếm 40% thu nhập
quốc dân). Singapore cũng được coi là nước đi đầu trong việc chuyển đổi sang
nền kinh tế tri thức.
Giao thông
Hệ thống giao thông công chánh ở Singapore rất phát triển. Chất lượng đường bộ
của đảo quốc này được đánh giá là vào loại tốt nhất thế giới. Giao thông tại
Singapore được vận hành theo mô hình của Anh, trái với giao thông tay phải của
châu Âu lục địa.
Singapore có nhiều loại phương tiện giao thông công cộng, trong đó hai phương
tiện phổ biến nhất là xe bus và tàu điện ngầm mà người Singapore thường gọi là
MRT (Mass Rapid Transit). Người đi xe bus trả tiền mua vé cho từng chặng, ngoại
trừ trường hợp họ có thẻ từ tự động EZlink (thẻ này cho phép họ sử dụng dịch vụ
của xe bus giá rẻ và trong một thời gian dài). Hệ thống tàu điện ngầm của
Singapore có 63 ga (hiện vẫn tiếp tục phát triển) và có giờ làm việc là từ
06:00 tới 24:00. Taxi cũng là một phương tiện giao thông khá phổ biến ở
Singapore và không quá đắt.
Do Singapore có diện tích rất hẹp, nên chính quyền Singapore thường có những
biện pháp đặc biệt để tránh tình trạng nghẽn xe, tắc đường. Chẳng hạn họ đã
thiết lập các "khu vực giao thông hạn chế" nhằm ngăn chặn các phương
tiện giao thông chở dưới bốn hành khách trong các giờ cao điểm, ngoại trừ
trường hợp họ có giấy phép đặc biệt.
Singapore cũng có phương tiện giao thông đường thủy phổ biến là thuyền máy nhỏ,
tuy nhiên đa số chúng chỉ được dùng cho mục đích du lịch. Các du khách tới
Singapore có thể tham quan thành phố bằng đường thủy trên sông Singapore trong
những tour kéo dài khoảng 30 phút.
Dân số
Tổng số dân của nước này là 4.553.009 người (tính đến tháng 7 năm 2007) trong
đó 76,8% là người Hoa, 13,9% người Mã Lai, 7,9% người Ấn Độ, Pakistan và Sri
Lanka; 1,4% người gốc khác.
Về tôn giáo, Singapore là một quốc gia đa tôn giáo, theo thống kê khoảng 51%
dân số Singapore theo Phật giáo và Đạo giáo, 15% dân số (chủ yếu là người Hoa,
người gốc Âu, và người Ân Độ) là tín đồ Đạo Cơ đốc.Hồi giáo chiếm khoảng 14%
dân số, chủ yếu tồn tại trong các cộng đồng người Mã Lai, người Ấn Độ theo Hồi
giáo, và người Hồi (người Hoa theo Hồi giáo). Có khỏang 15% dân số Singapore
tuyên bố họ không có tôn giáo, cá tôn giáo khác không đáng kể.
Xã hội Singapore là một xã hội đa sắc tộc gồm nhiều nền văn hóa khác nhau như
Trung Quốc, Ấn độ, Mã Lai... Trẻ em bắt đầu đi học khi 6 tuổi, hệ thống giáo
dục cơ bản của Singapore là 10 năm, 6 năm cấp I và 4 năm cấp II. Sau đó, học
sinh có thể chọn tiếp dự bị đại học (pre-university) hoặc vào các trường kỹ
thuật (polytechnic).
0 nhận xét:
Đăng nhận xét