Thời Minh
Thanh, khi Hoàng Thượng lên triều tại Điện Thái Hòa, các quần thần phủ phục
trên bậc thềm vàng hô “Hoàng Thượng vạn tuế”. Chỗ thềm vàng này được lát bằng
một loại gạch gọi là “gạch vàng”. Mặc dù, gạch lát trong Tử Cấm Thành không
phải làm từ vàng, nhưng cũng không phải là gạch bình thường mà là một loại
gạch mà bề mặt bên trên sáng loáng như ngọc. Loại gạch này khi đi lên
không bị trơn trượt mà cũng không bị ráp hay sần sùi.
Gạch lát
nền tại Tử Cấm Thành đắt hơn vàng (Ảnh: NTDTV)
Mấy năm
gần đây, “gạch vàng” này đã nhiều lần xuất hiện trong các cuộc đấu giá. Mấy năm
trước, một cặp “gạch vàng” được sản xuất trong “Ngự Diêu” (Tạm dịch:
Lò gạch của vua) thuộc triều nhà Minh, thời vua Vĩnh Lạc đã được bán với
giá hơn 800.000 tệ (khoảng 2.8 tỷ VNĐ). Vậy vì sao “gạch vàng” này lại quý
giá đến như vậy?
(Ảnh NTDTV)
Trong
Điện Thái Hòa của Tử Cấm Thành, nền nhà được lát bằng “gạch vàng”. “Gạch vàng”
này trên thực tế là những viên gạch có chiều dài khoảng 0.73m, 0.66m,
0.56m. Loại gạch này ban đầu có tên là Kinh Chuyên (Tức là: loại vật
liệu chuyên dùng cho hoàng cung). Loại gạch này được chế tác
rất tỉ mỉ, viên gạch mịn, kết cấu đặc, khi gõ lên viên gạch sẽ nghe thấy
âm thanh của vàng và tuyệt đối không bị lỗ hổng.
Ngoài
ra, chữ “kinh” (đọc là “jing”) cũng gần giống với chữ “kim” (đọc là “jin”,
nghĩa là vàng), vì vậy chữ Kinh này dần dần cải thành chữ Kim, do đó loại gạch
này cuối cùng có tên là “Gạch vàng”. Giá trị của viên gạch này thể hiện ở quy
trình chế tạo phức tạp để làm ra nó tại lò gạch Tô Châu. Từng khâu, từng công
đoạn để làm ra nó đều được coi trọng ở mức cao nhất. Toàn bộ thời gian để làm
ra viên gạch này phải mất đến 2 năm. Cho nên câu nói: “Một lượng vàng một
viên gạch” cũng từ đây mà ra.
Nền Điện
Thái Hòa trong Cố Cung được lát bằng “gạch vàng” (Ảnh: NTDTV)
Khi Tử
Cấm Thành bắt đầu được kiến tạo, những lò gạch tại Tô Châu đã được công
bộ để mắt tới và lựa chọn bởi vì chất lượng gạch ở đây
rất tốt. Đồng thời cũng nhận được sự khen ngợi của của vua Vĩnh Lạc
và vị vua này đã ban cho lò gạch Tô Châu một cái tên là “Ngự Diêu”.
Có tư liệu ghi lại, vào năm Quang Tự thứ 34 đời nhà Thanh, tại Tô Châu có 24 lò
gạch khác nhau và có thông tin cho rằng, “gạch vàng” cũng được làm
vào năm này.
Ảnh điện
Thái Hòa (Ảnh: NTDTV)
Điện
Thái Hòa, điện Trung Hòa, điện Bảo Hòa thuộc Tử Cấm Thành đều có nền được
lát bằng gạch do “Ngự Diêu” sản xuất ra. Trên bề mặt của những viên gạch này
còn được khắc dấu của phủ Tô Châu và ghi niên hiệu của
thời vua Vĩnh Lạc, vua Chính Đức, vua Càn Long. Trong
Tử Cấm Thành loại gạch này cũng được lát hạn chế, chỉ tập trung ở ba tuyến
đường phía đông, chính giữa, phía tây.
Quy
trình làm gạch
Năm đó
lúc thợ thủ công chế tác ra loại gạch này, đầu tiên họ phải chọn đất, đất phải
kết dính, sánh và không bị rời rạc, không cát. Sau khi chọn xong đất, họ sẽ
tiến hành loại bỏ đi những tạp chất và những bọt khí trong đó để tạo ra một
loại đất mịn, dẻo, chất lượng tốt.
Sau đó,
họ đem đất này tạo thành một loại bùn và bắt đầu cho vào khuôn đóng. Khi cho
vào khuôn và được ép ván ở mặt trên và mặt dưới, hai người sẽ giẫm lên trên tấm
ván của khuôn đến khi nào bùn trong khuôn đặc mới thôi. Xong công đoạn đóng
khuôn, gạch được đem ra phơi khô trong vòng 7 tháng rồi mới cho vào lò
đốt.
Khi đốt
gạch, phải dùng trấu, rơm rạ hun một tháng, để loại bỏ hơi ẩm. Sau đó dùng củi
chẻ đốt một tháng, rồi lại dùng củi không chẻ đốt một tháng nữa. Sau cùng, dùng
cành thông đốt tiếp 40 ngày, mới có thể ra lò. Sau khi gạch ra lò còn phải trải
qua quá trình kiểm tra nghiêm ngặt. Nếu như trong một số lượng gạch nhất
định mà có 6 viên không đạt tiêu chuẩn “gõ có âm thanh của vàng nén, không có
lỗ hổng” thì cả số lượng gạch đó coi như phế phẩm và phải một lần nữa chế tác
lại. Cứ như vậy, từ bùn đất đến “gạch vàng” phải mất khoảng 2 năm.
Gạch
vàng đặt trên bàn kệ gỗ lim (Ảnh: NTDTV)
Ngoài
quá trình đốt gạch ra, thì khâu vận chuyển, bảo quản đều được quản lý nghiêm
ngặt, không được để mất hoặc tráo đổi gạch giả. “Gạch vàng”này có độ dày lớn,
tính thấm nước cao, nên bề mặt của gạch lạnh, vào mùa hè rất mát. Sau này,
không ít văn nhân, đã dùng “gạch vàng” này để trang trí nhà cửa, dùng làm chỗ
luyện thư pháp hoặc chế thành chỗ đánh cờ, uống trà.
Theo
NTDTV
Mai Trà biên dịch
0 nhận xét:
Đăng nhận xét